Hạ của tôi,biết nói,
Hạ của tôi,biết cười,
Hạ của tôi không rộn ràng nắng gọi,
Mà chỉ về trong nỗi nhớ 1 mình tôi
Hạ của tôi,lặng gió,
Chỉ còn đâu đó những cơn mưa,
Khẽ mang cho tôi mùi hương cây cỏ,
Say giấc nồng chìm vào giấc ngủ trưa.
Hạ của tôi,biết buồn.
Pha vào đấy chút nhớ nhung,
Và giờ đây chỉ là những ngày nắng,
Vắng tiếng cười và ánh mắt ai ngây thơ.
Em ơi có biết?
Hạ không em… có còn là hạ??
Nhìn cảnh sao lòng thấy chơi vơi,
Tôi tìm em trong nỗi nhớ rối bời,
Và khu vườn tan hoang ký ức.
Hạ của tôi…
Đẹp như đóa vô thường lặng lẽ,
Dịu dàng chút hương nồng thỏang qua,
Hạ đã đến và đi.Rất vội vàng!
Cho ai đó buồn tênh như chính hạ.
Hạ của tôi ngàn thu màu áo tím,
Tiếng yêu đầu sao giấu mãi,lặng im.
Cho một mai khi không còn nắng hạ,
Đứng một mình giữa trời gió cô đơn.
Lặng im….Lặng im mãi….thành Câm….
khietcodon